Nguyên Thạch

Tháng ba trong nổi nhớ


Tháng ba rồi.
Mà trời chưa mọc nắng.
Ta ươm mần hạt đắng trãi qua đông.
Tháng ba rồi.
Vẫn bão tuyết mưa giông.
Hồn buốt lạnh.
Nhớ thương người ở lại.
Muốn về thăm nhưng lòng sao cứ ngại.
Dĩ vãng buồn.
Hiện tại cũng cách ngăn.
Trời tháng ba.
Bên ấy ngập ánh trăng?.
Ta nhung nhớ chị Hằng nơi biền biệt.
Cung Hằng ơi.
Tháng ba ta luyến tiếc.
Thèm vần trăng.
 Màu xanh biếc trời sâu.
Cõi buồn ơi.
Lữ khách biết về đâu.
Trời tháng ba.
Xuống phố bạc mái đầu.
Đầu ta trắng hay nhuộm mầu tyuết trắng.
Ở chốn đây.
Tháng ngày dài trống vắng.
Mãi thèm thuồng dãi nắng ở Quê hương.
Lòng hỏi lòng hay ta vẫn còn thương.
Chưa phai nhạt nẻo đường hương tình cũ.
Có gì vui.
Nơi đây ta thầm nhủ.
Chim Di buồn.
Trốn ngủ đợi qua đông.
Tháng ba rồi.
Ta vẫn ngóng vẫn trông.
Tà áo trắng.
Chở nắng hồng vào hạ.
 


Đông bắc cực tháng 03/2007.

Được bạn: HB 01.04.2007 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Tháng ba trong nổi nhớ"